Nguồn ảnh: Pinterest & chỉnh sửa Canva

Seol à, con nhớ nhé. Hãy làm điều con thích, điều mà con muốn làm nhất bất cứ lúc nào. Trẻ con phải lớn lên như thế thì cả cơ thể với tâm hồn mới khỏe mạnh được. Bởi được làm những thứ mình thích sẽ giúp con không cảm thấy mệt mỏi và chiến thắng bệnh tật. Việc quan trọng hơn cả uống thuốc chính là được làm thứ mình thích đấy. Con biết chưa?

Bác sĩ Kwak Eun Tae

Con đã luôn có có một chiếc la bàn ở trên bụng từ khi còn là một đứa trẻ, nên dì nghĩ rằng : “ À đứa trẻ này sẽ không bao giờ bị mất phương hướng đâu.” Bởi vậy dì cũng chẳng cần phải lo lắng gì cả. Con lúc nào biết mình muốn gì và đi theo hướng đó. Ban đầu cái la bàn cũng dao động rất nhiều, nhưng cuối cùng vẫn sẽ chỉ đi đúng hướng thôi.

Một đứa trẻ cũng cần trải qua những biến cố, ngụp lặn trong những va vấp của định mệnh mới có thể nhận ra mình đã được yêu thương nhiều như thế nào.

Seol, một đứa trẻ mồ côi lớn lên ở cô nhi viện, em đã quay trở về từ vài gia đình nhận nuôi rồi từ chối, bước ra từ chính ngôi nhà cứ ngỡ sẽ trở thành gia đình trên chặng đường tiếp theo.

Đó là lần thứ ba và cũng là lần cuối cùng.

Seol quay về, rời khỏi cô nhi viện, chung sống cùng người dì chăm sóc mình từ thuở bé.

Cuộc sống của em xoay quanh việc ăn, ngủ và học hành.

Bác sĩ Kwon Eun Taek, vị bác sĩ nhân vật tài ba, người phụ trách công việc khám bệnh cho em, luôn trao cho em những cử chỉ ân cần và nhẹ nhàng nhất. Đã không biết bao lần, Seol luôn mơ giá như có thể trở thành con gái của bác sĩ Eun Taek.

Là đứa trẻ đạt nhiều thành tích vượt bậc hơn trong học tập, nhưng chính em cũng là đứa trẻ có nhiều khoảng trống tâm hồn hơn ai hết. Đó là những khiếm khuyết không phải ai cũng có thể nhìn thấy và cảm nhận được.

Nguồn: Pinterest

Một sự kiện, đưa Seol về sống với gia đình bác sĩ Kwak Eun Tae. Mong ước ngày nào đã trở thành sự thật. Nhưng ngày tháng sống cùng bác sĩ Eun Tare giúp em nhận ra rằng, mọi thứ tưởng chừng như hoàn hảo lại trở nên vô cùng trống rỗng, đầy ắp những điều chưa bao giờ được bật mí. Cuộc sống sung túc, đủ đầy, cứ ngỡ đó là một thế giới chưa bao giờ có thể chạm tới. Em bước vào, sống ở đó và nhận ra nó vốn dĩ không hào nhoáng thứ ánh sáng vẫn thường trông chờ.

Người cứ ngỡ đã nói với mọi đứa trẻ trên thế gian này phải sống làm những điều mình yêu thích, như vậy mới có thể chiến thắng bệnh tật, khó khăn.

Giờ đây lại bất lực trước đứa trẻ của mình, bối rối trước sức nặng kỳ vọng của mình đặt lên đôi vai cậu con trai bé nhỏ. Đánh cắp đi giấc mơ của cậu bé.

Dì của em – hờ hững vô tâm bỏ quên em bởi những gánh nặng mưu sinh của dòng đời.Tất cả mọi người ở đó trong thế giới, cố gắng làm tốt những việc có thể.

Phút giây nào đó, dừng lại, chợt nhận ra:

Không ai hoàn hảo, cuộc sống của ai cũng sẽ có góc khuất riêng.

Cha mẹ – lần đầu tiên đảm nhận vai trò làm cha mẹ, có lẽ họ cũng bối rối và đầy sự bỡ ngỡ, chẳng ai biết cách nào để cư xử hoàn hảo với một sinh linh khác mình. Là bác sĩ, là giáo sư, là công nhân, đôi khi cũng chỉ là một vai trò trong nhiều vai trò khác nhau của cuộc sống. Khi bước vào đời sống bình thường, họ cũng phải trút bỏ bộ quần áo sự nghiệp và sống dưới vai trò những người cha mẹ như bao người.

Chính họ cũng liên tục yêu thương, chăm sóc, đấu tranh cho những xung đột, vụn vỡ trước tình yêu. Không phải ai cũng biết yêu thương đúng cách ngay từ đầu, vì để yêu thương không bao giờ là một điều dễ dàng. Nhưng có lẽ bất cứ cha mẹ nào – trong sâu thẳm họ luôn vẫn muốn điều tốt nhất của đứa con của mình, chỉ là đôi khi họ có thể chưa tìm được đúng cách.

“Đôi vai ai rồi cũng có lúc run rẩy” – hình ảnh bác sĩ Eun Taek đứng trước con trai – có thể tất cả chúng ta khoảnh khắc nào đó sẽ lâm vào hoàn cảnh tương tự.

Dì của Seol – một người mẹ vĩ đại. Sự thờ ơ, bỏ bê cứ ngỡ dì thật ngốc nghếch nhưng hóa ra chính dì lại là người tin tưởng Seol nhất, dì cho đứa trẻ của mình được sống, được nông nổi, được vô cớ, được trải nghiệm cuộc sống của chính mình, được sống trong thế giới mà nó muốn.

Nguồn: Pinterest

Trong cái thế giới không hoàn hảo ấy, lại chính là nơi ươm mầm cho sự vĩ đại, tình yêu thương chân thật, sự hiền lành.

Mì lạnh

Trong chiếc nồi đồng cũ kĩ

Gian bếp chật chội

Mùi mô hôi của hàng quán lao động

Hiểu lầm cãi vã

Đi qua

Và sống

Đã ươm lên một hạt mầm

Cảm thông, yêu thương, chấp nhận.

Seol sẽ lớn lên và thật hạnh phúc.

Giống như tựa đề “ dành cho tất cả trẻ em trên đời này và những người từng là trẻ em.”

Hi vọng chúng ta có thể đọc qua cuốn sách nhỏ này để hiểu, để cảm thông, để trân trọng để yêu thương những đứa trẻ xung quanh mình và bản thân chúng ta – những người đã lớn, đã từng là trẻ em.

Về tác giả

tieuhy

Mình là Tiểu Hy – người viết câu chuyện của trái tim

Mình vẫn luôn mong, có một góc nhỏ riêng tư, nơi mình có thể ghi lại, chia sẻ cảm xúc, suy nghĩ, câu chuyện vụn vặt trên hành trình tìm kiếm, chọn sống thật với bản thân.

Bên ngoài đời sống, mình là một người không hoàn hảo, nhiều vụng về. Có lẽ câu chữ giống mình, đang tập lớn lên giữa dòng đời rộng lớn.

Nên mình thầm mong, nếu có một nhân duyên đưa bạn đến đây, nếu bạn có thể tìm điều gì đó hữu ích cho hạnh phúc, con đường, cuộc sống, hành trình riêng bạn.

Khi câu chữ của mình có thể làm được điều đó, dù chỉ một chút. Mình đã thực sự hạnh phúc. Cám ơn vì bạn vì đã ở đây, chia sẻ hành trình cùng mình.

Có thể bạn sẽ thích...
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x