Gần đây mình bị ốm, cảm lạnh vì hay bị mắc mưa.

Những ngày ốm, chỉ nằm trong căn phòng, cũng may việc ốm không quá nặng nên mình có thể xoay sở đi mua thuốc, mua đồ ăn. Vào những ngày ốm, mình quyết định sẽ dành toàn bộ thời gian nghỉ ngơi, tạm rời xa kế hoạch, không ép buộc bất kì hoạt động nào phải diễn ra. 

Khi khỏe hơn một chút, mình lấy xe chạy ra ngoài, mua món đồ uống yêu thích, sau đó lòng vòng qua chợ, ghé sạp trái cây một cụ bà lớn tuổi, mua trái cây, nghe cụ bà kể chuyện về bản thân, về chú mèo nhỏ – người bạn đáng yêu bên bà năm tháng tuổi già, sau đó mình cũng không vội về nhà, mà lái xe chạy thư thả vòng quanh con đường có hàng cây xanh, chậm rãi tận hưởng chút ánh nắng sáng nhẹ sau đêm trời đổ mưa.

Điều thú vị chính là, hình như mình bắt đầu tìm lại kết nối rất gần cùng cuộc sống. Mình thấy hạnh phúc khi ghé đến chợ, mua thứ này thứ kia, dù về nhà làm được vài ba món đơn giản, vì chẳng giỏi nấu ăn. Mình đã có thể chậm lại lắng nghe những người xung quanh, dẫu chỉ là người lạ, đồng cảm chia sẻ câu chuyện cùng họ. Mình cảm nhận rõ hơn những điều chân thật, gần gũi đến từ sự đơn giản trong cuộc sống như ánh nắng, hàng cây xanh, chú mèo nhỏ, mùi cỏ sau cơn mưa và cả giấc ngủ thỏa thích không hẹn báo thức.

Những điều mà, trước đó, cũng chỉ cách đây khoảng thời gian ngắn mình không làm được, vì còn mải miết trong sự bận rộn cho công việc, cho đam mê, cho kỉ luật, cho việc cố gắng trở thành một người giỏi giang hơn. Xin đừng vội hiểu lầm, mình không chối bỏ việc sống có kỉ luật, ý thức và sự cố gắng trong lao động.

Cá nhân mình vẫn tin rằng sự kỉ luật, cố gắng luôn yếu tố cần thiết tạo nên kết quả tốt trong công việc hay bất kì điều gì chúng ta muốn có được trong cuộc sống. 

Phải chăng chính nhờ ý thức kỉ luật, sự bận rộn của thời gian trước đó mà hiện tại mình mới có cơ hội được tận hưởng những ngày thảnh thơi đến vậy, dần dần được tự do quyết định thời gian cho bản thân. Dù không phải mọi chuyện đều diễn ra tốt đẹp và như ý 100%. 

Nhưng dù kỉ luật nghiêm túc đến đâu, thì việc nghỉ ngơi, giải tỏa cũng vô cùng cần thiết và quan trọng. Những ngày gần đây nhiều khoảnh khắc nhỏ lẻ đến, giúp mình nhận ra hạnh phúc thực sự vẫn luôn có mặt, tồn tại trong những điều giản đơn, trong mọi diễn biến thường nhật, chỉ là liệu tất cả chúng ta có đủ can đảm để bước ra khỏi hai danh từ mĩ miều “ bận rộn”, cho phép bản thân được hòa vào cuộc sống hay không mà thôi.

Khi khỏe mạnh trở lại, mình sẽ quay lại đời sống kỉ luật chứ? Tất nhiên là có, nhưng mình cũng quyết định sẽ chừa lại khoảng trống riêng tư cho việc được sống chậm lại, tận hưởng điều nhỏ bé trong cuộc sống như những ngày qua.

Bởi giây phút này, điều được trải nghiệm đã giúp mình hiểu rằng: “Vẻ đẹp cuộc sống không phải cuộc hẹn đến thành phố xa xôi nào đó, hay cố gắng đắp lên mình thật nhiều danh xưng, để được mọi người xung quanh ngưỡng mộ. Vẻ đẹp thực sự là sống hết mình với từng thời khắc của hiện tại, tìm thấy điều kì diệu ẩn chứa trong những điều bình thường, dung dị nhất.”

Thật lòng mình mong được sống hạnh phúc như thế, bắt đầu từ khoảnh khắc này, chẳng cần chờ đến khi ốm đau thêm một lần nào nữa.

Nguồn ảnh: Unplash

Về tác giả

tieuhy

Mình là Tiểu Hy – người viết câu chuyện của trái tim

Mình vẫn luôn mong, có một góc nhỏ riêng tư, nơi mình có thể ghi lại, chia sẻ cảm xúc, suy nghĩ, câu chuyện vụn vặt trên hành trình tìm kiếm, chọn sống thật với bản thân.

Bên ngoài đời sống, mình là một người không hoàn hảo, nhiều vụng về. Có lẽ câu chữ giống mình, đang tập lớn lên giữa dòng đời rộng lớn.

Nên mình thầm mong, nếu có một nhân duyên đưa bạn đến đây, nếu bạn có thể tìm điều gì đó hữu ích cho hạnh phúc, con đường, cuộc sống, hành trình riêng bạn.

Khi câu chữ của mình có thể làm được điều đó, dù chỉ một chút. Mình đã thực sự hạnh phúc. Cám ơn vì bạn vì đã ở đây, chia sẻ hành trình cùng mình.

Có thể bạn sẽ thích...
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x