Điều mà mình yêu thích mỗi khi đến quán cafe là uống một ly Americano không đường, pha thật loãng trong không gian vắng, lạnh, có ánh đèn vàng.
Hôm nay, mình lên tầng hai, thay vì ngồi ở tầng một như mọi khi. Vì còn sớm, quá chưa có nhiều khách. Qua ô cửa kính mình có thể nhìn thấy ánh nắng vàng xuyên qua từng tán lá xanh, nhìn khung cảnh bên ngoài thật thanh bình và nhẹ nhàng.
Những dòng suy nghĩ miên man cứ thế chạy trong đầu.
Mình đã nhớ về con người của mình trong quá khứ.
Mình là một người cực kỳ dễ phàn nàn, dễ trở nên tức giận hay cảm thấy bản thân là nạn nhân của số phận và cuộc sống. Nhất là thời điểm khi đối mặt với khó khăn, thay vì cố gắng vượt qua, mình lại trì hoãn, có khi đổ lỗi phàn nàn cảm thấy cuộc sống bất công. Mình còn hay âm thầm so sánh bản thân với những người xung quanh. Cảm thấy ghen tị vì nghĩ mọi người ai ai cũng đang có một cuộc sống tốt đẹp, hoàn mỹ, còn mình thì không.
Có nhiều điều mình muốn làm, muốn nói ra, nhưng rồi lại giấu đi vì sợ mọi người sẽ phán xét, sợ mọi người không còn yêu mến mình với hình ảnh con người mình thường được mọi người nhận xét là người “hiền lành và nhẹ nhàng.” Nhưng thực sự mình biết rằng bên trong có vô vàn nét tính cách khác nhau mà mình chưa bao giờ thể hiện ra bên ngoài.
Hay dù chưa bao giờ nói ra, nhưng bên trong vẫn ấp ủ mong chờ một bạch mã hoàng tử sẽ xuất hiện, giải cứu mình ra khỏi khó khăn và thất bại, người sẽ gánh thay cho mình những gánh nặng cuộc đời. Khi chờ đợi mãi không thấy ai xuất hiện, thế là hàng loạt cảm giác chán nản, tủi thân, sự oán trách số phận đã diễn ra bên trong mình, khiến mình luôn cảm thấy đau khổ, và đôi khi mình còn nghĩ rằng liệu có phải bản thân không xứng đáng, không đủ giá trị để được yêu thương?
Tất cả chúng ta đều không biết rằng vũ trụ luôn có kế hoạch lớn hơn dành cho mỗi người. Chúng ta chỉ có thể hiểu được khi bước vào con đường, cam kết và hiểu đường ý nghĩa của con đường dành cho bản thân
Mình đã mong chờ có bạch mã hoàng tử xuất hiện, người có thể thay mình gánh vác sức nặng của cuộc đời. Mình từng mong chờ cuộc sống sẽ thôi nặng nề và một ngày nào đó bỗng nhiên trở nên dễ dàng.
Nhưng cuộc sống, vũ trụ lại tạo ra cho mình một kế hoạch khác. Đó là con đường mà mình cần phải đi một mình, nhận lấy trách nhiệm đối đầu và vượt qua những khó khăn, học lấy những bài học quan trọng.
Những bài học quan trọng mình có được trên chuyến hành trình một mình:
- Trong cuộc sống ai cũng có khó khăn riêng. Tất cả mọi người đều đang cố gắng để sống hơn từng ngày. Mình biết được điều này khi được nghe những lời chia sẻ, câu chuyện của bạn bè xung quanh, cả những người mình gặp gỡ, quen biết. Khi biết khó khăn của mọi người, mình hiểu ra mình cần phải học cách ngừng than vãn. Và khi nhìn lại mình mới hiểu bản thân may mắn đến nhường nào, may mắn vì trong giai đoạn khó khăn gia đình, những người bạn thân thiết đã luôn dang vòng che chở, giúp đỡ ủng hộ, khuyến khích mình hãy đi theo tiếng gọi của trái tim. Hiện tại, mình vẫn đang và tiếp tục được làm những điều bản thân yêu thích, sống cuộc đời theo cách mình muốn. Vậy thì có điều gì đáng để phàn nàn?
- Mình cũng hiểu ra bạch mã hoàng tử không xuất điều đó không có nghĩa bản thân mình không có đủ giá trị, không đủ xinh đẹp, hay không xứng đáng được yêu thương. Việc không gặp gỡ một người phù hợp trong hiện tại đơn giản chỉ là mình có một hành trình khác để đi, hành trình để tìm lại và gặp gỡ bản thân theo một cách riêng.
- Mình là người duy nhất chịu trách nhiệm cho cuộc sống của bản thân. Thêm một điều mình học được, tuyệt đối không kỳ vọng người khác có thể thay mình gánh vác cuộc đời. Bởi vì điều đó sẽ trở thành một gánh nặng lớn. Sống trên đời này, chỉ riêng việc chịu trách nhiệm cho bản thân thôi đã là một áp lực vô cùng lớn. Ai cũng như vậy. Vì thế, tốt hơn mỗi người chúng ta hãy tự nhận lấy trách nhiệm cuộc đời mình, đừng bắt ai làm hay sống hộ ta, dù cuộc sống có đôi có đem đến cho chúng ta nhiều thách thức và khó khăn.
- Bản thân chúng ta mạnh mẽ hơn rất nhiều so với những gì chúng ta từng suy nghĩ. Những khó khăn tưởng chừng như không thể vượt qua, vậy mà mình đã có thể đi qua, dù có đôi khi có thể mất nhiều thời gian. Nhưng sau mỗi khó khăn, mình đã lớn lên một chút, sự lớn lên này, cảm giác thật tốt.
- Việc dành thời gian một mình đã mang món quà lớn, đó chính là nơi mình tìm ra đam mê, khám phá những khía cạnh khác nhau bên trong bản thân. Đó cũng là hành trình giúp mình hiểu rằng bản thân cũng giống như bao người, có điểm tốt, có điểm xấu, có những điều không hoàn hảo, nhưng mình vẫn là một con người trọn vẹn và có thể sống cuộc đời hạnh phúc.
- Quãng thời gian một mình cũng đã mở ra cho mình hướng đi mới, hướng đi mà trước kia mình không bao giờ nghĩ là mình có thể. Mình từng nói với một người em, nếu những năm tháng đuôi mươi mình nghĩ rằng khi ra trường, mình tìm kiếm công việc ổn định, sẽ gặp gỡ ai phù hợp tiến tới hôn nhân. Nhưng giờ đây, trải nghiệm đang có đã giúp mình bước vào một con đường khác, đó là một con đường không có nhiều ổn định, nhưng đã cho mình rất nhiều trải nghiệm quý giá và thú vị. Nhờ con đường này đã giúp mình hiểu rằng mình hoàn toàn có khả năng để làm những điều bản thân mong muốn. Việc gặp gỡ một ai đó, kết hôn giờ đây không còn chân lý hay mối bận tâm chính trong cuộc đời mình, thay vào đó mình muốn nỗ lực xây dựng cuộc sống tự do, tự do khám phá bản thân, làm những điều mình yêu thích, trở thành một người tốt hơn, đồng thời chịu trách nhiệm cho mọi quyết định lựa chọn bản thân dù đúng đắn hay sai lầm.
Làm việc chăm chỉ, kiếm tiền, sau đó có thể đi đến thật nhiều nơi, từng chút mở rộng thế giới nhỏ bé trước đây. Và bất cứ điều gì muốn có trong đời sống của mình, mình sẽ nỗ lực làm điều đó.
Câu nói làm kim chỉ nam định hướng cuộc đời mình lúc này chính là: “Hãy trở thành sự thay đổi mà bạn muốn nhìn thấy trong thế giới này”.
Phải rồi, không phải là mong cầu một ai khác hay cuộc sống ban tặng một ngày nào đó bỗng xuất hiện những điều ngọt ngào, mà là chính mình sẽ đi và tìm kiếm tất cả.
Mình sẽ sống như thế!
